a tư tiểu khang Thừa Tướng
Tổng số bài gửi : 723 Join date : 12/12/2008
| Tiêu đề: Lý Sư Sư - Người Mê Hoặc Tống Huy Tông 1/1/2009, 10:11 pm | |
| Lý Sư Sư - Người Mê Hoặc Tống Huy Tông Lý Sư Sư nguyên vốn là Kỹ Nữ ở Lầu Xanh của Vương Dần ở Biện Kinh, lúc mới 3 tuổi cha mẹ đem đến chùa xin đặt tên, vị Lão Tăng xoa đỉnh đầu cô ta, bỗng nhiên cô ta cười lớn. Vị Lão Tăng đó nhận thấy cô ta có nhân duyên với Phật Môn, mà người trong Phật Gia hay được gọi là “Sư” cho nên mới đặt cô ta là Lý Sư Sư. Qua một năm sau, vì cha mẹ bị tội chết trong nhà Ngục. Cô ấy được hàng xóm nuôi đến khôn lớn, càng lớn Lý Sư Sư càng lộ vẻ đẹp hoa nhường nguyệt thẹn, nước da trắng ngần, khi đó cô được một Ma Ma họ Lý chuyên kinh doanh kỹ viện thu nhận về nuôi, dạy cho Cầm Kỳ Thi Họa, ca múa tiếp khách. Chỉ một thời gian sau Lý Sư Sư đã trở thành một Danh Kỹ nổi tiếng Kinh Thành, là đối tượng cạnh tranh của các vị Vương Tôn Công Tử, Văn Nhân Nhã Sĩ. Cuối cùng danh thơm đã đến tai của Tống Huy Tông. Cao Cầu, Dương Tiển nhân thế xúi giục Tống Huy Tông, sắp xếp cho nhà vua sớm gặp Lý Sư Sư. Chỉ một lần đầu gặp Lý Sư Sư, Tống Huy Tông tưởng như đã thân quen từ lâu. Lý Sư Sư không thấp kém cũng không cao ngạo, mà khí chất thật ôn nhu uyển chuyển linh hoạt xinh tươi, làm cho Tống Huy Tông như đang trong mộng đẹp vậy. Lý Sư Sư và Cao Cầu sớm đã biết nhau, gặp người có quyền cao chức trọng tất nhiên đối với người nắm mạng sống của mình tất nhiên là cung cung kính kính, trong tâm nghi ngờ, nhưng cũng không thể đắc tội với một vị đạt quan hiển quý, vì thế ân cần cung phụng. Đến ngày hôm sau khi trời còn chưa sáng, Tống Huy Tông lại vội vã mặc y phục cùng Cao Cầu, Dương Tiển trở về thượng triều. Cứ như vậy dần dần Tống Huy Tông đối với Hậu Cung ngày càng lạnh nhạt dường như chẳng thấy, cứ dăm ba bữa lại lấy cớ thị sát dân tình ra khỏi cung đến tìm Lý Sư Sư vui vầy loan phượng, có lúc còn gọi cả Đại Học Sĩ Vương Phủ cùng đi. Lý Sư Sư dần dần biết được chân thực thân phận của ngài, tức là Vạn Tuế Gia giá lâm, thể nào chẳng đón nhận vui mừng! Thế từ đó cuộc đời Lý Sư Sư đã bước qua một giai đoạn mới, thân phận tuy chỉ là một Danh Kỹ, nhưng đã là “Danh Hoa Hữu Chủ”, đến như các Vương Công Quý Tộc có quyền thế cũng chỉ thở dài ao ước một chữ “Sư” mà thôi. Đến một ngày kia có một Võ Công Viên Ngoại Lang buôn bán lớn trước kia có giao tình thâm sâu với Lý Sư Sư, một ngày ngẫu nhiên gặp lại Lý Sư Sư, liền ở lại chỗ cô, rượu chè xong không khỏi nổi máu ghen tuông bộc phát, liền viết một bài Từ chế giễu Tông Huy Tông như sau : Bước nhà đến trước lầu nhỏ, thấy một giai nhân mặt như Tiên; Mơ tưởng Thánh Tình Huy tự mộng, truy hoan tay giữ lan can tứ ý, một đêm đã hẹn thề. Đầy tay vớt lấy ngọc như khói, sáng nghe mõ báo vội hồi cung, lưu lại ở đây một đêm tiền. Tống Huy Tông nghe thấy giận lắm, sai người đi giết, nhưng cuối cùng cũng chỉ đày làm lính ở Kinh Châu. Kỹ thực trong các khách của mình, Lý Sư Sư thắm tính nhất với Đại Tài Tử Chu Bang Ngạn. Có một lần Tống Huy Tông bị bệnh, Chu Bang Ngạn liền tới kiếm Lý Sư Sư. Hai người đang lúc tâm tình bỗng nhiên có tin báo Thánh Giá đến nơi, Chu Bang Ngạn tính trốn không kịp, liền núp dưới giường. Tống Huy Tông chỉ đến tặng cho Lý Sư Sư một cái ghế mới, rồi vội vã về Cung, Lý Sư Sư giả ý mời chào ở lại : “Giờ đã canh ba, sương xuống ngựa trơn, Long thể nên cẩn thận.” mà Tống Huy Tông chính vì Long Thể không được khỏe, nên không muốn lưu lại, vội đi ngay. Chu Bang Ngạn trườn ra từ gầm giường liền thâm một câu Từ : Tịnh Đao Như Thủy, Ngô Diêm Thắng Tuyết, Tiêm Chỉ Phá Tân Tranh. Cẩm Vi Sơ Ôn, Thú Hương Bất Đoạn, Tương Đối Tọa Điều Tranh. Hạ giọng hỏi : Nghỉ đêm ở chỗ nào ? Trống đã canh ba, đường trơn sương xuống, nếu như không quay về, thật là ít người đi. Về sau Tống Huy Tông khỏi bệnh đến yến ẩm cùng Lý Sư Sư, Lý Sư Sư nhất thời quên mất lại đem bài từ xướng lên. Tống Huy tông hỏi của ai làm, Lý Sư Sư thuận miệng nói Chu Bang Ngạn, nói rồi hối không kịp. Tống Huy Tông lập tức hiểu ra đêm đó Chu Bang Ngạn đã ở trong phòng. Sắc mặt thay đổi, qua mấy ngày sau ra lệnh ngầm đổi Chu Bang Ngạn ra khỏi Biện Kinh. Lý Sư Sư thấy vậy liền làm một bài từ “Lan Lăng Vương” xướng cho Tống Huy Tông nghe. Tống Huy tông biết mình hơi quá, liền gọi Cho Bang Ngạn quay về. Tống Huy Tông phong lưu mà chôn mất ý chí, để nơi biên ải rơi vào nguy cấp cuối cùng bị bắt ở thành Tĩnh Khang. Quân Kim sẽ bắt được cả Lý Sư Sư, xong không thành công. Triều Tống lui về phía nam, Lý Sư Sư lưu lạc đâu không rõ, có người nói cô đem hết tài sản đóng góp để chống quân Kim, còn tự mình trốn vào của thiền. có người nói cô bị quân Kim truy đuổi, nuốt kim vàng tự sát. Cũng lại có người nói cô ta lấy và chốn theo một người buôn bán, sau cùng đã trẫm mình dưới sông Tiền Đường. Chuyện Được Mất Xưa Nay, Chỉ Biết Nói Rồi Cười.A Tư Tiểu Khang Tổng Hợp. | |
|